Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi – Chương 974



Chương 974

Nhưng trên thực tế, trong nhiều đêm cô ấy đều giống như vậy. Giang Nguyệt nhanh chóng nhìn về phía cái túi.

Tiêu Kỳ Nhiên như đoán được tâm lý cô đang do dự cái gì đó: “Tôi không ăn, cả hai cái đều là của cô.”

Giang Nguyệt nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, xé mở túi bánh mì thứ hai.

Cô vẫn mặc bộ quần áo vừa rồi ở quán bar, áo hai dây màu đen ngắn, có thể lộ ra xương quai xanh của cô, còn có đường eo mềm mại.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Kỳ Nhiên dẫn phụ nữ về Thụy Uyển.

Thụy Uyển là biệt thự anh mua trước đó, tuy rằng có chút vắng vẻ, nhưng phong cách trang trí tổng thể rất phong phú. Trên tường treo một số bức tranh nghệ thuật cá nhân, trong phòng còn bày mấy bình hoa cổ thoạt nhìn rất có giá trị, trên vách bình in một vài hoa văn độc đáo.

Giang Nguyệt đứng ở trong phòng ngắm nghía, cô nhìn rồi lại nhìn. Tiêu Kỳ Nhiên lười biếng đi vào phòng khách, quay đầu lại ngó cô một cái:

“Sửng sốt cái gì đấy?”

“Không giống với tưởng tượng của tôi.”

Tiêu Kỳ Nhiên xoay người, nhàn nhã hỏi lại cô: “Sao lại không giống vậy?”

Giang Nguyệt nhếch môi, thẳng thắn trả lời: “Tôi cho rằng sẽ là phong cách trang trí màu xám trắng tương đối đơn giản một chút, những tổng tài trong tiểu thuyết đều như thế mà.”

Tiêu Kỳ Nhiên nhìn chằm chằm cô vài giây, sau đó nở nụ cười nhạt: “Giang Nguyệt, đọc tiểu thuyết ngôn tình ít thôi.”

Giang Nguyệt thè lưỡi, không phản bác lại anh, sau đó rất nhanh đã có người làm đem khăn khô cùng quần áo ngủ của con gái lên cho cô.

Giang Nguyệt đi qua nhìn thoáng qua kích thước trên thẻ, nhỏ giọng nói thầm trách vài câu rồi lại yên lặng thả trở về.

“Có vấn đề gì không?” Tiêu Kỳ Nhiên hứng thú nhìn cô.

Giang Nguyệt nghiêng đầu: “Kích thước của nội y quá nhỏ, không phải size của tôi, tôi không mặc được.”

Lúc cô nói lời này, giọng điệu thẳng thắn, trực tiếp trả lời vấn đề của anh.

Tiêu Kỳ Nhiên nhịn không được bật cười: “Là bọn họ tắc trách rồi, không hỏi trước kích thước của cô. Ngày mai sẽ có người chuyển tiền vào tài khoản, cô có thể tự mình đi trung tâm thương mại chọn mấy món.”

Giang Nguyệt trong vô thức phát hiện mình có vẻ đã quá thẳng thắn, nhanh chóng lại giải thích vài câu: “Không. Tôi không phải đang đòi tiền với anh.”

Tiêu Kỳ Nhiên cười nhạt nhìn cô một cái: “Có gì khác nhau không?”

Có vẻ là không.

Không cần biết Giang Nguyệt có ngửa tay đòi tiền hay không, anh đều sẽ cho cô một khoản tiền tiêu vặt không nhỏ, để cho cô ăn mặc trang điểm cho thật xinh đẹp sáng sủa, như vậy chẳng phải sẽ dễ lấy lòng anh hơn sao?

Chỉ cần đã là người phụ nữ của mình, bất luận có danh phận hay không thì cũng phải ăn mặc gọn gàng tinh xảo, để còn giữ thể diện cho anh nữa chứ.

Giang Nguyệt thoải mái tắm rửa trong phòng, bị nước mưa xối một đêm, tuy rằng ở trên xe đã được hệ thống sưởi ấm thổi cho khô người, nhưng trong nháy mắt được nước nóng rửa sạch, cô mới cảm thấy cơ thể thật sự sảng khoái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.