Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi – Chương 410



Chương 410

Giang Nguyệt đầu tiên ngẩn ra, sau đó lập tức che miệng, không thể tin kêu lên:

“Sao lại đột nhiên như vậy?”

“Berry nhìn thấy ảnh chụp của em, nói em đã thay đổi rất nhiều so với bốn năm trước. Có nét quyến rũ cổ điển mà họ muốn. Cô ấy muốn cùng em bàn bạc về người phát ngôn cho quý sau.”

Berry là người của bộ phận PR bên Vitaly, chịu trách nhiệm chính trong việc lựa chọn người phát ngôn của thương hiệu.

Vài năm trước, khi Giang Nguyệt và Vitaly đề nghị hợp tác, cô vẫn là phong cách táo bạo, gợi cảm của Âu Mỹ.

Nhưng bây giờ Giang Nguyệt trải qua thời gian lắng đọng, bắt đầu có một sự quyến rũ nữ tính tự nhiên.

Cởi bỏ sự nóng bỏng rực lửa, dần dần lộ ra khí chất chân thực nhất.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Giang Nguyệt sung sướng nhảy cẫng lên. Cô thậm chí còn muốn cao hứng nhảy múa tại chỗ.

Còn người đàn ông nãy giờ vẫn khoanh tay đứng nhìn cô.

“Nghe được tin gì mà vui vẻ đến vậy?”

Giang Nguyệt không kiềm chế được cảm xúc, khóe môi cong lên: “Bộ phận PR của Vitaly đã liên hệ với chị Trần, nói muốn bàn với tôi về chuyện đại diện thương hiệu. ”

“Có lẽ, tôi đã không cần anh giúp thu dọn đống hỗn độn này nữa rồi.”

Vẻ mặt cô hứng trí bừng bừng, ánh mắt trong veo, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy dã tâm.

Xem ra, cuộc sống của cô cũng không chỉ giới hạn ở hôn nhân.

Còn có những thách thức lớn hơn.

Giang Nguyệt vừa dứt lời, Tiêu Kỳ Nhiên hơi khựng lại, sau đó nở một nụ cười, nhéo nhéo mi tâm:

“Vậy là tôi đã đánh giá thấp rồi.”

Anh giơ tay vuốt mái tóc xõa trên mặt Giang Nguyệt: “Càng ngày càng có bản lĩnh, làm cho người khác có chút chờ mong đó.”

Trái tim Giang Nguyệt lập tức nhảy loạn, lòng bàn tay không tự chủ được cuộn lại.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Tiêu Kỳ Nhiên khen ngợi cô như vậy.

Khi Giang San mới thành lập trong những năm đầu tiên, Giang Nguyệt làm ra chút thành tựu nhỏ, Tiêu Kỳ Nhiên cũng sẽ khen cô hai câu.

Lúc ấy cô đã cực kỳ vui vẻ.

Nhưng bây giờ nghe thấy, lại giống như là một loại tán thưởng đối với sủng vật hắn nuôi dưỡng.

Không thể mềm lòng!

Nụ cười trên mặt Giang Nguyệt thoáng qua, lại trở nên xa lạ mà lễ phép, vẻ mặt bình tĩnh:

“Cám ơn Tiêu tổng, tôi về phòng ngủ trước đây, chúc ngủ ngon.”

Nói xong, cô liền dùng tốc độ sét đánh, nhanh chóng đóng cửa phòng lại.

Tiêu Kỳ Nhiên: …

Mấy cô gái trẻ bây giờ đều có thể thay đổi sắc mặt nhanh như vậy sao?

Cũng may cho cô là hôm nay anh thật sự rất mệt, không có nhàn rỗi mà tiếp tục chơi trò trốn tìm với cô. Tắm rửa xong Tiêu Kỳ Nhiên lại nằm lên giường.

Vốn định tới giúp cô nàng, ai ngờ cô đã có thể tự tay nắm bắt được cơ hội vào phút cuối cùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.