Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi – Chương 118



Chương 118

Bắc Thành có hai công ty điện ảnh và truyền hình lớn, một là Giang San của Tiêu gia. Một công ty khác là Hải Âm của Trần gia.

Bàn về thâm niên, Hải Âm đã thành danh từ lâu, nhưng về năng lực, Giang San lại như một ngôi sao đang lên, giống như hắc mã.

Hai công ty đã cạnh tranh trong một thời gian dài.

Nếu một ngày nào đó Giang Nguyệt thật sự cùng Giang San chấm dứt hợp đồng. Vậy Hải Âm chắc chắn là sự lựa chọn phù hợp nhất cho cô.

Đối phương lại còn đích thân tới mời cũng đủ biểu thị thành ý.

Giang Nguyệt kiềm chế cảm xúc trong mắt, cầm ly nước lên, chạm môi vào theo thói quen.

Nhiệt độ nước vừa phải, cô uống vài ngụm, ngẩng đầu nhìn chị Trần, bất chợt mỉm cười rồi cụp mắt xuống.

Không phải cô có quyết đoán từ chối Trần Tư Tề. Mà là trong lòng cô hiểu được, nếu Tiêu Kỳ Nhiên không có ý định buông tay, quyết định của cô không có bất kỳ ý nghĩa gì cả.

Sau nhiều lần thuyết phục không có kết quả, Trần Tư Tề cuối cùng cũng đành phải buông tha. Nhưng cuối cùng anh ấy rất lịch sự để lại danh thiếp, bảo Giang Nguyệt có thể liên hệ với anh bất cứ lúc nào nếu cô muốn.

Giang Nguyệt vừa uống nước, vừa lướt qua tin tức giải trí trên điện thoại, khi nhìn thấy cái tên “Tiêu Kỳ Nhiên”, cô sững người vài giây.

Không biết lại là tòa soạn nhà nào, quay được video đêm khuya Tiêu Kỳ Nhiên đi tới chỗ ở của Tần Di Di. Phía sau còn kèm theo chứng cứ Tiết An nửa đêm mua thuốc hạ sốt cùng bánh ngọt hạt dẻ đến.

Thật trùng hợp, tài khoản mạng xã hội chính thức của Tần Di Di hôm nay cũng đăng một bài viết, kèm theo một bức ảnh chụp bánh hạt dẻ.

[Ăn bánh hạt dẻ khi bị cảm có vẻ còn ngọt hơn bình thường.] Phía sau còn có thêm icon hình trái tim.

Cư dân mạng luôn nhạy bén cũng có thể hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhao nhao bình luận dưới bài viết của Tần Di Di, mặc định đây là đang công khai tình cảm.

Giang Nguyệt rũ mắt xuống, đầu ngón tay thon dài dừng lại trên màn hình.

Hầu hết các bình luận đều chúc mừng bọ họ yêu đương ngọt ngào, hoặc là cầu xin một bức ảnh chụp chung. Cho dù có một số bình luận tiêu cực, cũng sẽ nhanh chóng bị xóa sạch.

Xu hướng chung là phát triển theo hướng dư luận tốt.

Giang Nguyệt cảm thấy nước trong ly của cô đã lạnh hơn rất nhiều, cảm giác chất lỏng trượt xuống cổ họng có chút đau.

“Cư dân mạng này thật sự thích suy diễn tưởng tượng. Tối hôm qua Tiêu tổng không phải ở chỗ em sao?”

Chị Trần cũng nhìn thấy nội dung này, nhịn không được liên thanh chậc chậc lưỡi, vừa định nói thêm gì đó, Giang Nguyệt đã chậm rãi mở miệng:

“Tối hôm qua anh ta không ở chỗ em, anh ta đi tìm Tần Di Di.”

Chưa kịp nhìn biểu cảm kinh ngạc trên mặt chị Trần, điện thoại di động của Giang Nguyệt đã reo lên trước.

Giang Nguyệt chỉ nhìn thoáng qua tên người gọi đến, lập tức sáng tỏ, bình tĩnh trả lời điện thoại.

Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông trong ống nghe truyền đến, không có chút độ ấm nào: “Trần Tư Tề đã tìm cô.”

Đây không phải là một câu nghi vấn!

Giang Nguyệt thản nhiên trả lời: “Ừ, anh ấy đến phim trường tìm tôi, nói là muốn hợp tác với tôi, để tôi vào Hải Âm.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.