Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 493



Chương 493

Lý Thiên Lạc lại có chút khó chịu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tề Đẳng Nhàn, khinh thường nói: “Hay cho mày vận khí tốt, bằng không hôm nay nhất định khiến mày phải bò từ võ quán chúng tao ra ngoài!”

Tề Đẳng Nhàn căn bản không thèm để cái đồ tôm tép như anh vào mắt, khinh thường cười, lười phản ứng lại.

Khiến cho Lý Thiên Lạc tức giận muốn chết, chính mình là truyền nhân chính tông của Lý Gia Quyền, vậy mà bị người ta khinh thường như vậy?

“Thật là tiếc nuối, không thể tận mắt nhìn thấy sư phụ tự mình ra tay, nếu không thì phỏng chừng tên nhãi tới phá nhà này nhất định sẽ bị nâng lên vất ra ngoài!”

“Tới phá nhà Lý Gia Quyền chúng ta? Ha hả, người ngoài đường ngang dọc nhiều như vậy, cũng không thiếu một tên là hắn.”

“Vận cứt chó thì không có gì để nói, nếu lần sau hắn còn dám tới thì xem xem sư phụ có phế cái đồ chó chết hắn luôn không!”

Các đệ tử của Lý Gia Quyền cũng đều khịt mũi khinh thường Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy có người đứng gia ở giữa hòa giải là do hắn có vận khí tốt.

Lý Trường Hồng cũng nói với Tề Đẳng Nhàn: “Hôm nay là ta nể mặt mũi của Phó lão, không có lần sau nữa! Bảng hiệu của Lý Gia Quyền chúng ta không phải ai cũng có tư cách chỉ trích!”

Lý Trường Hồng nói chuyện trung khí mười phần, hơn nữa tràn đầy tự tin, ông ta là nhân vật giống như tông sư, tự nhiên nên có khí chất như vậy.

“Người của Lý Gia Quyền tốt nhất đừng có tiếp tục quấy rầy việc làm ăn của tôi, nếu không lần sau ai tới muốn nể tình đều sẽ không có chuyện tốt như vậy đâu!” Tề Đẳng Nhàn tựa tiếu phi tiếu nói.

Lý Trường Hồng híp hai mắt mình lại, nói: “Người trẻ tuổi không nên nói chuyện quá ngông cuồng như vậy, cẩn thận gió thoảng đầu lưỡi!”

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu nói: “Công phu cũng không phải tu tiên, ai sống lâu hơn thì người đó lợi hại? Chưa từng nghe qua đạo lý quyền cước sợ tuổi trẻ sao?”

Lý Trường Hồng cười lạnh nói: “Miệng lưỡi trơn tru!”

Phó Phong Vân thấy hai người lại có xu thế gây gổ tiếp, nếu cứ để mặc kệ như vậy thì chỉ sợ sẽ động thủ thật sự, lập tức vẫy vẫy tay chủ động đứng ra.

“Được rồi, nếu hai vị đã cho tôi mặt mũi lớn như vậy thì bớt tranh cãi lại một tý đi!” Phó Phong Vân nói.

“Trưởng quán Lý, ông cũng nên xử lý chuyện này một chút, đừng để môn hạ đệ tử của mình tiếp tục quấy rối tề tiên sinh nữa.”

“tề tiên sinh cậu cũng bớt giận, chuyện này trưởng quán Lý nhất định sẽ giải quyết giúp cậu.”

Tề Đẳng Nhàn tuỳ ý gật đầu: “Một khi đã như vậy thì tôi cũng chẳng nhiều lời thêm làm gì.”

Thần sắc của Lý Trường Hồng lãnh đạm, nếu không phải hôm nay có Phó Phong Vân ở đây thì ông ta sẽ không tiếc cho người thanh niên này biết chỗ lợi hại của quyền pháp lý gia!

Nhưng mà sơn thuỷ luân chuyển, luôn luôn sẽ có thời điểm tương phùng.

Không thể tận mắt nhìn thấy Lý Trường Hồng ra tay khiến mọi người có chút tiếc nuối, đây dù sao cũng là nhân vật cấp tông sư, công lực tất nhiên là phải rất cao.

Tề Đẳng Nhàn cũng không kém cạnh, có thể đánh bại hai người chú hai Lý và chú ba Lý, hơn nữa còn đánh bại hai cao thủ trong võ quán nhà người ta, hiển nhiên bản lĩnh cũng không yếu.

Phó Phong Vân cáo từ Lý Trường Hồng, sau đó dẫn theo Tề Đẳng Nhàn rời khỏi Lý Gia Quyền.

“Phó lão, cũng may ông xuất hiện kịp thời, nếu không hôm nay Lý Trường Hồng nhất định phải quỳ xuống gọi tôi một tiếng cha mới thôi.” Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.