Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 1254: Tôi sẽ giải quyết chuyện này cho.”



 Sắc mặt của Mạnh Huyền Thông cũng không được tính là quá dễ coi, anh ta quay đầu lại nói với Trần Hùng Phi: “Trần thiếu đà chủ, người phụ nữ kia đúng là mạnh miệng thật đấy, chúng ta nên phế bỏ hết toàn bộ công phu của cô ta rồi sau đó tôi sẽ chơi cô ta vài ngày! Để xem đến lúc đó thì cô ta có còn dám nói chuyện với tôi bằng giọng điệu như vậy hay không.”  

 

 

Nghe xong những lời ấy, Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà khẽ mỉm cười, ham muốn giết người nảy sinh trong lòng hắn.  

 

Dương Quan Quan chính là đồ đệ được hắn che chở từ trước đến nay, cũng là người phụ nữ làm cho hắn thích thú đến nỗi không kiềm chế được bản thân mình, ít nhiều gì thì những lời mà Mạnh Huyền Thông vừa nói ra cũng khiến cho hắn có cảm giác vô cùng khó chịu.  

 

Hứa Trường Ca đứng ở một bên không nói lời nào, cũng không lên tiếng chào hỏi hai người kia, lý do là vì ông không muốn bản thân dính dáng quá sâu đến những bang hội như thế.  

 

“Này các vị, bọn tôi lỡ thích cái sân đánh golf này mất rồi, phiền các vị nhường lại cho chúng tôi một chút đi nhé.” Mạnh Huyền Thông bước tới rồi vênh mặt lên mà hất hàm ra lệnh cho bọn họ.  

  Advertisement

Hứa Ức Ngọc biết đây là thiếu bang chủ của Hồng Bang chi nhánh thành phố Hương Sơn, một bang hội loại nhỏ như Hòa Liên Thắng thì không thể nào so sánh với Hồng Bang được, vì vậy nên sắc mặt cô trắng bệch ra như tờ giấy, không dám lên tiếng trả lời anh ta.  

 

Ngược lại thì Hứa Trường Ca rất bình tĩnh, ông bảo bọn họ: “Đi thôi nào, chúng ta cùng đi về nhà.”  

 

Trần Hùng Phi mỉm cười rồi hỏi: “Ông là Hứa Trường Ca tiên sinh của tập đoàn đầu tư Hứa thị phải không? Ngày hôm nay ông đến đây để đàm phán chuyện cùng hợp tác làm ăn với Dương Quan Quan đấy à? Tốt nhất là ông không nên thực hiện phi vụ hợp tác làm ăn đó đâu, nếu không thì tôi e là ông sẽ bị lỗ vốn đấy.”  

 

Hứa Trường Ca vẫn không hề kinh sợ, ông chỉ đáp rằng: “Cảm ơn lời nhắc nhở của Trần thiếu đà chủ, Hứa mỗ đã nhớ kỹ rồi.”  

 

Tề Đẳng Nhàn thì không nói bất cứ lời nào, nhưng trong lòng hắn đã thầm tính toán hết toàn bộ các cách để xử lý cái đám ba ba đần độn kia.  

 

Hứa Ức Ngọc quay sang liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn, thấy hắn có vẻ thờ ơ thì không nhịn được mà lặng lẽ thở dài một cái, quả thực là làm đàn ông thì vẫn nên có khí phách mạnh mẽ một chút mới tốt! Cho dù Tề Đẳng Nhàn có sợ đến mức nào thì ít nhất hắn cũng nên có gan đáp trả một hai câu để phản bác lại bọn họ chứ?  

 

Có điều Hứa Ức Ngọc lại không hề biết rằng Tề Đẳng Nhàn chính là loại người mạnh mẽ đến mức có thể vượt qua khoảng cách ngàn dặm xa xôi để chạy đến tận nước Mỹ tìm và giết chết kẻ thù của hắn, nếu như nói rằng hắn không có khí phách thì chỉ sợ là trên thế giới này không còn ai có thể xứng đáng với hai chữ đó được nữa rồi.  

 

Ngay cả một người phụ nữ hoàn hảo như tiên trên trời là Trần Ngư cũng còn phải mặt đỏ tim đập vì khí phách mạnh mẽ và khí khái nam nhi toát lên từ Tề Đẳng Nhàn nữa là.  

 

“Tiểu Lý à, hai người vừa nãy chính là hai người có quyền lực to lớn nhất trong số các thanh niên trẻ tuổi ở thành phố Hương Sơn bọn chú hiện nay.” Sau khi dẫn theo Hứa Ức Ngọc và Tề Đẳng Nhàn ra ngoài, Hứa Trường Ca nói với Tề Đẳng Nhàn như vậy.  

 

“À… Bọn họ chính là thái tử gia của Hồng Bang và Long Môn đấy nhỉ!” Tề Đẳng Nhàn gật đầu rồi đáp lời ông như vậy.  

Hứa Trường Ca mỉm cười rồi nói tiếp: “Chú nghĩ là cháu đừng nên cảm thấy địa vị của bọn họ xa vời đến mức cháu không thể chạm tay được đến bọn họ, chú cảm nhận được rằng cháu có tiềm năng cực kỳ tuyệt vời, chỉ cần chăm chỉ luyện tập vài năm thì chắc chắn cháu sẽ có thể vượt xa bọn họ thôi.”  

 

 

Hứa Ức Ngọc bèn nói xen vào: “Daddy à, daddy khen bé mập ít thôi, nếu không là đuôi của anh ta vểnh lên đến tận trời bây giờ đấy!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Cảm ơn chú Hứa vì đã khen ngợi và tán thưởng cháu, cháu sẽ cố gắng hết sức để thay đổi bản thân.”  

 

 

Hứa Ức Ngọc trợn trắng cả hai mắt lên, cô nói: “Cái đồ dốt nát nhà anh, tốt nhất là anh đừng có nói ra mấy câu linh tinh mà anh không nên nói nữa, lỡ đâu anh chọc giận Dương tiểu thư thì làm sao mà chuyện hợp tác làm ăn của gia đình tôi có thể tiến hành một cạch thuận lợi được đây!”  

 

 

“Không sao cả, thực ra lần này Dương tiểu thư đến thành phố Hương Sơn với mục đích là để tham gia đại hội võ đạo, kể cả nếu như chuyện hợp tác làm ăn có không thành công thì chú cũng sẽ không để ý đâu.” Hứa Trường Ca nở nụ cười đầy lơ đễnh rồi nói.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn bèn nhân tiện bảo với Hứa Trường Ca: “Chú Hứa cứ yên tâm đi, vấn đề này không lớn lắm đâu, cháu tin là nhất định cô ấy sẽ đồng ý rót vốn đầu tư vào hạng mục mà chú đã đề xuất thôi ạ.”  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.