Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 339



Chương 339

“Quả nhiên, đúng như lời Mộng Mộng, anh chàng này thích khoác lác, miệng toàn nói phét. Liền hắn là Thiên Lại lão bản loại này lời nói, đều có thể nói được!” Dương Quan Quan lắc lắc đầu.

Nếu Tề Đẳng Nhàn thật sự là chủ của Tư Bản Thiên Lại, vậy còn tự mình tới nhận lời mời của thư ký làm tài xế cho ông chủ, tính là chuyện thế nào?

Thần sắc Tề Đẳng Nhàn vẫn bình tĩnh, nói: “Cao tầng ở Thiên Lại còn tương đối phục tôi, tôi nói nhận lời mời cô, bọn họ tuyệt đối sẽ không nói hai lời.”

Dương Quan Quan vẫy vẫy tay, nói “Được rồi được rồi, biết năng lực của anh rồi, anh nhanh chóng đừng nói nữa đi.”

“Tôi cảm thấy, anh dứt khoát nói thẳng người thần bí đứng sau Tư Bản Thiên Lại chính là bản thân anh thì tốt hơn.”

“Ha hả……”

Tề Đẳng Nhàn im lặng.

Sau khi Dương Quan Quan dặm lại lớp trang điểm xong, dọn dẹp hộp trang điểm, sau đó mới nói: “Anh có nghĩ tới tương lai của chính mình và Mộng Mộng hay không?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Nghĩ tới rồi, nhưng mà, giữa hai người chúng tôi dường như có ngăn cách rất lớn.”

“Không, anh nói sai rồi, không phải ngăn cách!” Dương Quan Quan quyết đoán phủ quyết cách nói này.

“Hả?” Tề Đẳng Nhàn khó hiểu.

“Đó là cách biệt một trời, một là bầu trời, một là vực.”

“Nói một câu không dễ nghe, đó chính là thiên nga và con cóc.”

“Anh cảm thấy, một cảnh ngục nho nhỏ, cậu chủ nhà hào môn nghèo túng, sao có thể xứng đôi với giám đốc chưởng quản tập đoàn nhà họ Kiều chứ?”

Dương Quan Quan nói rất không khách khí, cảm thấy loại người như Tề Đẳng Nhàn này căn bản không xứng với Kiều Thu Mộng, cho nên, chuẩn bị đổ thêm một can dầu vào chuyện này, để hai người sớm tách ra một chút, miễn cho Kiều Thu Mộng phải chịu tra tấn.

Tề Đẳng Nhàn không nói chuyện, Dương Quan Quan nói: “Nói đơn giản một chút chính là, hai người không phải người cùng một thế giới.”

Tề Đẳng Nhàn híp mắt bật cười, nói: “Tôi ghét nhất, chính là những lời cuối cùng cô nói.”

Những lời này, Ngọc Tiểu Long từng nói, Kiều Thu Mộng từng nói, Từ Ngạo Tuyết từng nói, Lý Vân Uyển nói hay chưa nói hắn không nhớ rõ, hiện tại, lại đến phiên Dương Quan Quan nói giúp.

Tề Đẳng Nhàn rất tò mò, các cô gái này cảm giác về sự ưu việt từ nơi nào, hay là do đều trên sao hỏa? Cho nên mới nói không phải cùng một thế giới.

“Anh không chán ghét tư bản, anh muốn xứng đôi với Kiều Thu Mộng, vậy cần phải có được năng lực và tư bản giống chủ tịch thần bí mới được!” Dương Quan Quan lạnh nhạt nói.

“Ha hả……” Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười, ông đây chính là chủ tịch thần bí, còn cần nỗ lực sao, nằm yên là được.

Dương Quan Quan lắc đầu, chỉ cảm thấy chàng trai này không có chí lớn, ít tiền tức an, so sánh với mấy cô gái có dã tâm có khát vọng hơn nữa còn đồng ý nỗ lực như các cô đúng là khác nhau như trời với đất.

Dương Quan Quan nói: “Nếu như anh đi đến thành thị tuyến ba tuyến bốn còn được, cưới một cô vợ diện mạo thanh tú, sinh một đứa con, bình an cả đời.”

“Nhưng ở thành phố Trung Hải này, tâm thái ít tiền tức an này của anh không thể thực hiện được.”

“Có lẽ anh miễn cưỡng có thể trải qua cuộc sống dễ chịu, nhưng tuyệt đối không thể gia nhập giới thượng lưu!”

Tề Đẳng Nhàn liền nói: “Vì sao tôi phải gia nhập cái gọi là giới thượng lưu? Tôi tự mình sống an nhàn không phải tốt rồi sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.