Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 1051: Đây là một cuộc đọ sức về “cảm nhận sức mạnh”!



 “Cảnh giới này có gì khác?” Ngọc Tiểu Long không nhịn được hỏi.  

 

 

“Khống chế toàn bộ cơ thể.” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói, “Chỉ khi đạt tới cảnh giới này mới có thể kiểm soát hoàn toàn cơ thể của mình!”   

 

Ngọc Tiểu Long nói: “Vậy anh đấu tay đôi với tôi đi, tôi muốn thử xem công lực của anh như thế nào!”  

 

Vừa nói xong, cô đứng thẳng dậy, thân hình thon thả cao gầy vươn ra với hai chân để trần và điều chỉnh tư thế Thái Cực Quyền.  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Võ công không phải tu tiên, cảnh giới quyền pháp không đại diện cho vạn vật, nó chỉ giúp tăng trưởng thể chất. Nếu không chăm chỉ luyện võ, vẫn có thể bị áp đảo!”  

 

Tề Đẳng Nhàn từ từ đứng dậy, hai tay một trước một sau, đặt ở trước người, hai ngón chân cái móc vào trong và bám xuống mặt đất hệt như chân gà.  

 

Ngọc Tiểu Long hít một hơi thật sâu, đột nhiên cô thở ra, trong nháy mắt, cơ thể phóng như bay về phía trước!  

 

Cô luân phiên di chuyển bằng hai chân, nhanh đến mức những gì nhìn thấy chỉ còn là dư ảnh.  

  Advertisement

Chớp mắt một cái đã đi được ba mét.  

 

Khi đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn, Ngọc Tiểu Long bật nhảy lên một bước, cô dồn trọng tâm cơ thể về phía trước và tung ra nắm đấm!  

 

Với một chiêu này, cô không hề thủ thế, chỉ bùng nổ công lực!  

 

“Lợi hại!” Tề Đẳng Nhàn nhìn một chiêu này của Ngọc Tiểu Long, trong mắt như hiện lên ánh sao, hắn cảm nhận được quyền pháp của cô lại có tiến bộ.  

 

Một chiêu vừa nãy, thoạt nhìn thì rất đơn giản, nhưng trên thực tế nội lực của Ngọc Tiểu Long là từ dọc sống lưng dồn vào, nói dễ hiểu hơn thì cô đã vận động toàn bộ xương sống của mình!  

 

Tề Đẳng Nhàn không định dùng cứng chọi cứng với Ngọc Tiểu Long, mà dùng thủ đoạn nhu hòa, khẽ co cổ tay lại rồi nhẹ nhàng mượn lực.  

 

Ngọc Tiểu Long cũng không nói nhiều, cô vung cánh tay còn lại ra, trong nháy mắt đã đụng vào tay Tề Đẳng Nhàn trên không trung.  

 

Hai người bắt lấy cổ tay của đối phương, cơ thể run lên như bị điện giật, nhìn sơ qua không khác gì mấy người lớn tuổi khiêu vũ ở quảng trường.  

 

Nhưng ngay giờ phút này, khí huyết trong cơ thể hai người kích động, giống như sóng lớn vỗ bờ, sông lớn cuồn cuộn!  

 

Từng luồng Ám Kình, Hóa Kính, Đan Kính dâng lên cuồn cuộn và va chạm với nhau.  

 

Đây là một cuộc đọ sức về “cảm nhận sức mạnh”!  

 

Hai người cùng chạm vào sức mạnh của đối phương, sau khi chạm đến điểm cốt lõi là đã có thể tóm lấy họ và ném ra ngoài.  

 

Kiểu đấu tay đôi này dù có dùng toàn lực cũng không dễ làm đối phương bị thương.  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Ngọc Tiểu Long trở nên căng cứng, đôi môi cô hơi mím lại, từ đầu đến chân đều toát ra vẻ cực kỳ nghiêm túc, mang lại cảm giác như uy quyền của nữ hoàng.  

 

Ngọc Tiểu Long đã cảm nhận rõ nội lực khủng bố phi thường của Tề Đẳng Nhàn, mỗi lần hắn bộc phát cô đều phải dùng toàn bộ sức lực để chống đỡ, chỉ cần hơi lơ là một chút chắc chắn sẽ bị hắn hất bay!  

 

“Đây là cơ thể đã đột phá hư không Kiến Thần của sao? Quả nhiên là rất khủng bố!” Ngọc Tiểu Long thầm lo sợ trong lòng, nhưng cũng càng có suy nghĩ muốn phân cao thấp, cô khẽ gầm một tiếng, hạ bả vai xuống, hai tay run rẩy giữ chặt cổ tay Tề Đẳng Nhàn, muốn ném hắn đi.  

 

Tề Đẳng Nhàn vốn định thẳng tay ném Ngọc Tiểu Long đi, nhưng đột nhiên hắn cảm nhận được ánh mắt chứa đầy ác ý, cảm giác giật mình truyền đi khắp người ngay lập tức.  

 

Sau đó Tề Đẳng Nhàn bị Ngọc Tiểu Long ném ra ngoài, cơ thể bay vài vòng giữa không trung rồi rơi xuống mặt đất.  

 

Tay phải hắn chống trên mặt đất, cả người lộn ngược ra sau rồi vững vàng đứng dậy.  

 

Ngọc Tiểu Long kinh ngạc. Sao cô có thể ném Tề Đẳng Nhàn ra ngoài?  

Nhưng lại thấy Tề Đẳng Nhàn đang nắm chặt tay, liên tục nói những lời khen ngợi: “Quả nhiên Ngọc Tướng quân rất giỏi, danh bất hư truyền, khả năng cảm nhận sức mạnh này tôi không bằng cô, không hổ là người vẫn luôn luyện Thái Cực quyền!”  

 

 

Ngọc Tiểu Long ngạc nhiên, sau đó cô xoay người, dời ánh mắt thì thấy một dáng người cao gầy đang đi đến từ cửa.  

 

 

Người đi tới mặc một bộ đồ thể dục rộng thùng thình, cao khoảng 1m7, tóc dài xõa tự nhiên trên vai, khuôn mặt xinh đẹp.  

 

 

“Nghiêm Mộc Long?” Ngọc Tiểu Long nhíu mày, lạnh lùng nói, hiển nhiên là cô không nghĩ cô sẽ xuất hiện ở U Đô.  

 

 

Vừa mới nãy Tề Đẳng Nhàn cảm nhận được ánh mắt ác ý đến từ Nghiêm Mộc Long, khiến cơ thể hắn căng thẳng, cùng lúc đó, hắn cố ý che giấu sự lúng túng của mình, để Ngọc Tiểu Long ném hắn văng ra ngoài.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn cũng nhìn về phía Nghiêm Mộc Long và đánh giá đối phương từ trên xuống dưới, tuy cô gái này mặc bộ đồ thể dục rộng thùng thình, nhưng từ động tác cơ thể và thân hình, hẳn là có dáng người cân đối, hơn nữa, e là hàm lượng cơ bắp không kém gì đàn ông.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.