Chàng Rể Bác Sĩ

Chàng Rể Bác Sĩ – Chương 1144



Chương 1144:

Trần Tích Mặc vốn đang ngẩn ngơ chợt nhận ra, nhìn Diệp Phi với khuôn mặt tươi cười mang theo vẻ châm chọc: “Không ngờ anh lại mời có thể mời chủ tịch của Thiên Ảnh và tổng giám đốc của Bách Hoa cơ đấy”

“Đáng tiếc là cấp bậc cao quá khiến sự ủng hộ của bọn họ có vẻ hơi buồn cười, các người nên học thêm một lớp diễn xuất đi”

“Không mời được khách thì đừng mời. Tại sao phải lãng phí tiền bạc để làm những việc quá khả năng như thế?”

“Đơn hàng một trăm triệu cơ, sao anh không nói luôn một tỷ luôn đi?”

“Hôm nay ngoại trừ hai vị khách mời này, tôi có thể cam đoan sẽ không có người thứ ba tới chúc mừng anh đâu.”

Trần Tích Mặc ngẩng cổ lên và nhìn Diệp Phi với vẻ khinh thường.

“Tích Mặc, con nói gì thế? Chủ tịch Thích là người có thể bỏ tiền ra mời được sao?”

Trần Thần Hi ngẩng mặt lên nói: “Nhưng Diệp Phi là đồng hương của chủ tịch Thích, đồng hương mà quỳ gối cầu xin thì cũng có thể nể mặt một chút”

“Đồng hương?”

Thẩm Bảo Đông vỗ đùi: “Suýt nữa thì quên mất, chủ tịch Thích, cô Công Tôn và Diệp Phi đều là người Trung Hải.”

“Hóa ra là như thế…” Vài cô gái xinh đẹp cũng phản ứng lại, cười chế nhạo Diệp Phi làm mọi cách để cứu lấy thể diện.

Công Tôn Thiến đang định mở miệng, nhưng đột nhiên nghe thấy một âm thanh ríu rít vang lên.

Pháo hoa nổ tung trên bầu trời, và sau đó một giọng nói vang lên: “Xe của Hoàng Đình, Sư phụ Cung đến… Ngay sau đó, một chiếc xe sang Mercedes-Benz chạy tới, cánh cửa mở ra và Sư phụ Cung xuất hiện cùng với một vài người thân cận.

Ông ta sải bước về phía đám Diệp Phi, trên tay là một hộp thức ăn lớn.

Ông ta mặc bộ đồ thời Đường, dù đã hơn năm mươi tuổi, đầu đã bạc trắng nhưng ông ta vẫn tràn đây năng lượng, không thua kém gì những người trẻ tuổi.

“Hóa ra là Sư phụ Cung?”

“Không phải Sư phụ Cung chưa từng tham gia các hoạt động thương mại sao?”

“Tại sao hôm nay lại xuất hiện ở buổi lễ kiểu này?”

Thẩm Bảo Đông và Trần Thần Hi nhìn thấy Sư phụ Cung xuất hiện, trên khuôn mặt của họ lộ ra vẻ ngạc nhiên trước sự xuất hiện của ông ta.

Sư phụ Cung không chỉ được là người có tay nghề ở nhà hàng Hoàng Đình mà còn là chủ tịch của Hiệp hội An toàn Thực phẩm, ngôi sao sáng của giới ẩm thực.

Ông ta đại diện cho mỹ vị, an toàn, sự tin cậy và uy quyền.

Ông ta có thể quyết định sự sống chết của nhiều sản phẩm chỉ trong một câu nói.

Giá trị của ông ta còn hơn một tỷ, và các mối liên hệ của ông ta trải rộng khắp hai nơi Thiên Thành và Long Đô.

Để được ăn một miếng các món do Sư phụ Cung làm, nhiều người quyền to chức trọng đều sẵn lòng khom lưng với ông ta.

Có thể nói mặt mũi của bà cụ ngoại cũng không bằng Sư phụ Cung.

Hơn nữa mười năm nay ông ta đã không tham gia các hoạt động thương mại, có lần một nhà hàng đập một trăm triệu để mời ông ta làm đại diện, ông ta đã không ngần ngại từ chối.

Bây giờ tự nhiên xuất hiện khiến bà cụ ngoại và những người khác vô cùng ngạc nhiên.

Khuôn mặt đắc ý của Trần Tích Mặc không thể nào che giấu được.

Cô ta nhìn Diệp Phi một cách đầy khiêu khích, như thể nói rằng giá trị của Sư phụ Cung hơn hẳn Công Tôn Thiến và những người khác.

“Sư phụ Cung, hoan nghênh.”

Bà cụ ngoại dẫn theo đám Thẩm Bách Đông đến nở nụ cười chào hỏi: “Thật là vẻ vang cho kẻ hèn hạ này: Trần Thần Hi và Trần Tích Mặc cũng đi theo, có thể có quan hệ với Sư phụ Cung thì đúng là phúc đức mà.

“Bà cụ ngoại, tổng giám đốc Thẩm, tổng giám đốc Trần, chào mọi người, chúc mừng buổi lễ của mọi người nhé.”

Sư phụ Cung bị mọi người chặn đường, lơ đễnh nói vài câu cho có lệ: “Tôi hy vọng mọi người sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ và tạo ra vinh quang lớn hơn”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.