Tiên Võ Truyền Kỳ

Tiên Võ Truyền Kỳ – Chương 964: Có Cần Phải Mạnh Tới Mức Này Không”



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tiền bối, người…”, Diệp Thành vô thức lùi về sau.

Có điều lão già tóc bạc vẫn không lên tiếng, chỉ lặng lẽ nhìn khuôn mặt Diệp Thành, ông ta cứ thế chăm chú nhìn Diệp Thành cho tới khi đôi mắt nhoà nước, cơ thể bất giác run lên.

Trong rặng núi, bầu không khí tĩnh mịch đến lạ kì.

Diệp Thành và lão già tóc bạc cứ thế đứng im bất động.

Có lẽ ông ta đang chìm trong thứ tình cảm sâu đậm nên hồi lâu không nói nên lời, cứ thế lặng thinh nhìn Diệp Thành, bàn tay có vài lần run run giơ lên như muốn chạm vào khuôn mặt Diệp Thành.

Phía này, Diệp Thành thấy lão già nhìn mình như vậy thì mất tự nhiên, hắn hỏi dò: “Tiền bối?”  
Lão già nghe xong thì sực tỉnh, ông ta vội lau đi giọt nước mắt, cười nói: “Gia gia đưa con về nhà”.

Nói rồi, lão già tóc bạc kéo tay Diệp Thành, cũng không quan tâm xem Diệp Thành có đồng ý hay không, ông ta cứ thế bước vào không gian hư vô.

Diệp Thành chỉ cảm thấy gió vù vù thổi bạt tới khiến đôi mắt hắn khó có thể mở ra.

“Ông ta rốt cục mạnh tới mức nào mà lại có thể có được sự lĩnh hội về không gian tới mức khủng khiếp thế này chứ?”, Diệp Thành kinh ngạc.

“Muốn đưa mình về nhà?”, sau hồi ngỡ ngàng, Diệp Thành bắt đầu lẩm bẩm: “Về Hằng Nhạc Tông?”  
Mặc dù vẫn thắc mắc nhưng Diệp Thành không phản kháng, vì hắn cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay người này, ông ta giống một người ông hiền từ nhân hậu vậy.

Cứ vậy, lão già tóc bạc đưa Diệp Thành đi vào từng Truyền Tống Trận, đi vào không gian hư vô hết lần này tới lần khác.

Cũng không biết mất bao lâu ông ta mới đưa Diệp Thành vào trong một linh sơn bí hiểm, rồi lại từ linh sơn này đi tới một địa cung khổng lồ.

Diệp Thành vừa đáp đất đã trông thấy từng bóng người đứng sừng sững trong địa cung, bọn họ cung kính chắp tay hành lễ với lão già tóc bạc sau đó lại nhìn sang Diệp Thành lúc này đã đeo mặt nạ Quỷ Minh.

“Ba tu sĩ ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong, mười tu sĩ ở cảnh giới Không Minh tầng thứ chín, mười bảy tu sĩ cảnh giới Không Minh tầng thứ tám, hai mươi chín tu sĩ cảnh giới Không Minh tầng thứ bảy…”, Diệp Thành đảo mắt qua một lượt, hắn suýt chút nữa thì rớt cả mắt ra ngoài vì quá kinh ngạc, một trận dung thế này, lại thêm lão già tóc bạc đang đứng bên cạnh hắn, rõ ràng là mạnh đến mức khó tin.

“Mẹ kiếp, đây là thế lực phương nào vậy chứ? Có cần phải mạnh tới mức này không?”, Diệp Thành trầm trồ.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.