Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 845



CHƯƠNG 845

Vương Nhất cười ha hả, nhưng vẫn nói: “Đừng, em tự nhiên chút, duy trì nguyên trạng là được.”

“Hơn nữa đợi anh sau này gặp người nhà của em, nói không chừng căng thẳng hơn.”

Biết Vương Nhất đang an ủi cô, thần sắc của Lý Khinh Hồng cũng trở nên dịu đi, khẽ gật đầu.

Vì để chuẩn bị tốt cho lần đầu tiên gặp ba mẹ chồng, Lý Khinh Hồng vẫn đặc biệt tan làm sớm hơn 1 tiếng, tỉ mỉ sửa soạn.

Một chiếc áo dài màu trắng, phối với chiếc quần bút chì màu đen, cộng thêm một chiếc khăn lụa, khá giản dị lại không đi vẻ trang trọng.

Không thể không nói, Lý Khinh Hồng là cái giá treo đồ trời sinh, ăn mặc đơn giản như vậy lại toát ra khí chất của người mẫu.

Hai người cùng nhau đón Vương Tử Lam tan học, sau đó đi tới biệt thự của nhà họ Lý.

Trên đường đi tuy Lý Khinh Hồng trấn định, nhưng hai tay nắm chặt lại, vẫn chứng tỏ cô rất căng thẳng.

Đám người Lý Thiên Dương, Châu Mỹ Ngọc cô không phải chưa từng gặp, nhưng đó là gặp với thân phận của chủ tịch, mà lần này là dùng thân phận con dâu.

“Thả lỏng.”

Vương Nhất nắm tay của cô, nhìn nụ cười của Vương Nhất, cơ thể căng cứng của Lý Khinh Hồng cũng thả lỏng theo.

Khi tới nhà họ Lý, vừa hay đụng phải Lý Mộng Đình vừa tan ca từ xí nghiệp Ẩn Long.

“Ba người tới rồi?”

Lý Mộng Đình sững người, sau đó chú ý tới Vương Tử Lam được Lý Khinh Hồng bế trong lòng, lập tức rất vui, chạy tới hỏi: “Chị Lý, đây là con gái của hai người sao?”

Lý Khinh Hồng gật đầu.

“Rất đáng yêu.”

Hai mắt của Lý Mộng Đình tràn ngập cũng ngôi sao nhỏ.

“Tử Lam, gọi dì út.” Vương Nhất nói.

Vương Tử Lam vẫn là lần đầu tiên gặp Lý Mộng Đình, vẫn có hơi sợ người lạ, nhưng vẫn gọi một tiếng rất nhỏ: “Chào dì út.”

“Ui.”

Trái tim của Lý Mộng Đình sắp tan chảy rồi, hận không thể lập tức sinh một cô con gái.

Cô ta chạy vào trong nhà, vui vẻ gọi lớn: “Ba, Vương Nhất và chị Lý trở về rồi, còn dẫn một cô cháu gái về cho ba!”

“Nhất về rồi sao?”

Lý Thiên Dương từ trong nhà đi ra, nhìn thấy Vương Tử Lam ở trong lòng Lý Khinh Hồng, lập tức trợn to mắt: “Đây là… cháu gái của ba sao?”

“Phải.”

Vương Nhất nhìn sang Vương Tử Lam: “Tử Lam, đây là ông nội của con, mau chào ông nội.”

“Chào ông nội ạ.”

Không biết tại sao, nhìn thấy Lý Thiên Dương, Vương Tử Lam không hề sợ người lạ, dõng dạc gọi.

“Ôi, cháu gái ngoan.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.