Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 560



CHƯƠNG 560

Anh ta trở về nhà họ Lương với tốc độ nhanh nhất, phát hiện Lương Ý Hành và Lương Nhật Tân cũng ở đây, đang nghiêm túc thương lượng gì đó với Lương Nam Lĩnh, gia chủ nhà họ Lương.

“Thưa gia chủ.”

Lương Kiện vừa về liền quỳ gối trước mặt Lương Nam Lĩnh, lớn tiếng nói: “Tôi đã gặp Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.”

“Cậu nói cái gì?”

Lương Nam Lĩnh bỗng nhiên đứng dậy, trong đôi mắt già nua phát ra vô vàn ánh sáng: “Bọn họ đang ở đâu.”

Lương Kiện tường thuật lại tất cả mọi chuyện, Lương Ý Hành nghe xong, cũng chỉ cười khẽ: “Vốn dĩ còn đang phiền lòng xem phải lấy lý do gì để gặp vị chủ tịch Lý, xem ra là bây giờ vấn đề khó khăn ấy đã được giải quyết rồi.”

Lương Kiện mờ mịt không biết Lương Ý Hành đang nói cái gì.

Lương Nhật Tân phất phất tay: “Anh đi xuống trước đi, ở đây không có chuyện của anh.”

“Vâng.”

Sau khi báo cáo xong xuôi, Lương Kiện liền lui ra ngoài, tiện thể khép cửa phòng lại.

Thế là trong phòng khách chỉ còn Lương Nam Lĩnh, Lương Nhật Tân và Lương Ý Hành.

Lương Nam Lĩnh nói: “Dự án xây dựng đô thị đã được khởi động, nếu như bị nhà họ Kim, nhà họ Nhan, nhà họ Thẩm giành mất, vậy thì nhà họ Lương chúng ta không còn cách nào khác. Nhưng nếu bị một xí nghiệp nho nhỏ đang phát triển cướp mất, như thế thật sự không cam lòng.”

“Ông nội yên tâm đi, dự án xây dựng thành phố nằm trong tay tập đoàn Lệ Tinh chắc chắn sẽ là của nhà họ Lương chúng ta.”

Lương Ý Hành chậm rãi đứng dậy, phóng khoáng cười nói: “Bây giờ cháu sẽ đi gặp bọn họ để bàn bạc với chủ tịch Lý.”

“Nếu như Lý Khinh Hồng không đồng ý thì sao?” Trong mắt Lương Nam Lĩnh lóe lên tia sáng.

Trên mặt Lương Ý Hành vẫn mang theo nụ cười tự tin: “Không cho phép cô ta không đồng ý, trong tay cháu có điểm yếu của cô ta.”

“Chỉ cần có điểm yếu này, phụ nữ có mạnh mẽ đến đâu thì cũng phải thuần phục cháu thôi.”

Trong mắt Lương Nhật Tân đều là vẻ tà ác: “Anh cả, nếu như người phụ nữ này phục rồi, thế thì đêm đầu tiên thuộc về em.”

Lương Ý Hành xem thường nhìn Lương Nhật Tân: “Đường đường là đàn ông nhà họ Lương, thế mà lại đi làm ca sĩ, đúng là làm mất thể diện nhà họ Lương mà.”

“Haha, anh cả, mỗi người đều có chí riêng mà.”

Lương Nhật Tân cười hì hì rồi lại nói: “Người sống một đời chỉ cần vui vẻ, tửu sắc tài vận, em không ham rượu, không cá cược, điều duy nhất có thể khiến em vui vẻ chỉ có phụ nữ.”

Dừng lại một chút, Lương Nhật Tân còn nói thêm: “Anh cả cứ yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không tranh giành vị trí gia chủ với anh đâu.”

Nghe thấy câu nói này, vẻ lạnh lùng trong mắt Lương Ý Hành mới chậm rãi lui đi, lại hơi khom người với Lương Nam Lĩnh: “Ông nội, cháu đi đây.”

“Đi đi.”

Lương Nam Lĩnh hài lòng phất phất tay, đợi sau khi không còn ai nữa, trong phòng khách vang lên tiếng ca hát trầm bổng mà du dương.

Thiên thu quá, tái nan hồi thủ

Vấn cổ kim, hưng vong sự

Kỷ nhân diệu thanh sử, phương danh lưu

Tiếu đàm gian, vân yên dĩ cựu

Chung lưu hạ, vạn cổ thán.

Sinh con trai phải như Lương Ý Hành, sinh con gái phải như Kim Thúy Như.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.