Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 286: Hạ Khởi dối trá (mười)



Edit: kaylee

“Là ngươi, nhất định là ngươi!”

Đám người nội chạy ra khỏi một thiếu nữ tuổi tương đương với Hạ Ảnh, tức giận nhìn về phía Cố Nhược Vân: “Là ngươi hại chết ca ca ta, vừa rồi
ngươi khẳng định động tay chân ở trên người của hắn, ngươi đại khai sát
giới ở ta Hạ gia, gia chủ đại nhân nhất định sẽ không tha cho ngươi!”

Thiếu nữ này tên là Hạ Du, là muội muội sinh đôi của Hạ Ảnh, nàng đều ở
phía sau đã thấy được tất cả chuyện vừa rồi, từ đầu tới cuối, tiếp cận
qua ca ca cũng chỉ có nữ nhân này, tất nhiên là nàng vừa mới động tay
chân ở trên người ca ca.

Nàng nhất định phải bẩm báo gia chủ, giết nữ nhân tàn bạo này!

Một màn trước mắt thực làm cho Cố Nhược Vân cũng có chút trở tay không
kịp, nàng đương nhiên biết mục đích Hạ Khởi làm những người này đến, đơn giản chỉ là muốn làm cho mình ra tay, sau đó có thể bức bách Hạ gia chủ ra mặt!

Nhưng mà, nàng không dự đoán được là, Hạ Khởi sẽ hạ sát thủ, vậy mà ngay từ đầu đã hạ độc dược với Hạ Ảnh!

Cho dù vừa rồi bản thân không ra tay, chỉ cần Hạ Ảnh tiếp cận qua bản thân, thì cũng là kết quả như vậy!

Tốt cho một chiêu mượn đao giết người! Thật đáng tiếc, hắn dùng sai đối tượng rồi…. …..

“Tránh ra!” Cố Nhược Vân phục hồi tinh thần lại, nhíu mày nói.

“Ngươi còn muốn làm gì?”

Hạ Du thấy Cố Nhược Vân muốn tiếp cận Hạ Ảnh, hung hăng trừng mắt nhìn
nàng một cái, tức giận nói: “Ngươi đã hại ca ca ta, hiện tại hắn sắp
chết, ngươi ngay cả như vậy cũng không thể bỏ qua cho hắn sao?”

Tuy rằng ngay từ đầu Hạ Du cũng rất bất mãn đối với việc Hạ Ảnh nghe
theo mệnh lệnh của nhị gia đến tìm phiền toái, nhưng mà nếu bọn hắn
không làm như vậy mà nói, nhị gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ! Ở Hạ gia, bọn họ chỉ là chi thứ thôi, căn bản không có quyền lợi cãi lại
mệnh lệnh của nhị gia.

Ai có thể nghĩ đến, vậy mà sẽ bởi vì vậy hại huynh trưởng của bản thân.

Nghĩ tới bản thân sẽ cơ khổ không chỗ nương tựa sau khi huynh trưởng
chết, nước mắt của Hạ Du lại rớt xuống, trong lòng càng hận Cố Nhược
Vân.

Cho dù huynh trưởng không đúng, cũng là tội không đáng chết, làm sao nàng có thể nói giết là giết? Không lưu tình chút nào.

“Nếu ngươi không muốn để cho hắn chết mà nói, lập tức tránh ra!”

Cố Nhược Vân khẽ cau mày, nhàn nhạt nói.

Kỳ thực, nàng cũng không muốn cứu Hạ Ảnh, nhưng nếu không giải độc giúp
hắn, sợ rằng mọi người Hạ gia sẽ cho rằng hắn là chết trong tay mình!
Cho nên, nàng thầm nghĩ dùng phương pháp đơn giản nhất giải quyết chuyện này.

“Ngươi mơ tưởng, ta sẽ không để cho ngươi tới gần ca ca ta!”

Hạ Du tức giận trừng mắt với Cố Nhược Vân, nữ nhân này tuyệt đối không
có ý tốt, nàng (HD) không thể lại tùy ý nàng (CNV) thương hại ca ca.

Mắt thấy Hạ Ảnh đã hít vào nhiều thở ra ít, mày Cố Nhược Vân càng nhăn
càng chặt, ngay tại lúc nàng muốn tiến lên một bước, một giọng nói già
nua chậm rãi vang lên, dừng ở trong lòng mọi người.

“Nơi này xảy ra chuyện gì? Ai có thể nói với ta?”

Dưới ánh trời chiều, lão giả mặc áo xanh cất bước đi đến, theo sát phía
sau ông là chúng trưởng lão của Hạ gia, nhưng mà, sau khi nhìn thấy Hạ
Ảnh té trên mặt đất, trên khuôn mặt uy nghiêm của lão giả xuất hiện một
chút kinh ngạc, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Cố Nhược Vân.

“Nha đầu, ngươi có thể nói với ta nơi này là tình huống gì hay sao?”

Nhưng mà, không đợi Cố Nhược Vân trả lời, Hạ Du vốn đang quỳ rạp trên
mặt đất đột nhiên đứng lên, nhanh chóng chạy về phía đối phương, ‘phịch’ một tiếng quỳ rạp xuống đất, nước mắt rơi như mưa khóc kể nói: “Gia chủ đại nhân, ngài nên báo thù vì gia huynh, nữ nhân này ám hại gia huynh,
hành vi như thế là không để Hạ gia vào mắt! Kính xin Hạ gia làm chủ vì
huynh muội chúng ta!”

Thân mình bé bỏng của nàng nhẹ nhàng run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp tràn
đầy tái nhợt, đôi mắt khẩn cầu nhìn Hạ lão gia tử, bộ dáng kia thật đúng là vừa thấy đã thương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.