Mê Vợ Không Lối Về

Mê Vợ Không Lối Về – Chương 1616



Quan Kình thì anh ấy có thể hiểu được, dù sao thân phận của anh ta, anh ấy biết rất rõ, nhưng còn Lâm Huệ Tinh thì sao?

 

Rốt cuộc thân phận của cô ấy là gì?

 

Liệu có thật sự là Tông Ngôn Hi hay không?

 

Trái tim anh ấy đột nhiên đập rất nhanh, theo cách suy đoán này, Lâm Huệ Tinh rất có thể chính là Tông Ngôn Hi.

 

Có quá nhiều mối liên hệ, họ của mẹ cô ấy cũng là họ Lâm.

 

Sự xuất hiện của Quan Kình lúc này càng có thể chứng thực được thân phận của cô ấy.

 

Cô ấy vẫn còn sống?

 

Anh ấy cố kìm nén nỗi vui sướng trong lòng: “Còn có tình huống gì nữa?”

 

“Chúng tôi thấy anh ta đi vào trong gần một tiếng đồng hồ, về chuyện đã nói những gì, tôi không biết rõ, tôi không thể đến gần.” Đầu dây bên kia nói.

 

Đây là người mà Mạt Hàn phái đến để điều tra chứng khoán Lâm Hải, anh ấy vẫn không ngừng điều tra Lâm Hải, suy cho cùng số vốn đầu tư vào phương án thu mua này quá lớn.

 

“Tôi biết rồi, anh không cần điều tra nữa.” Bây giờ anh ấy đã có thể khẳng định được phương án thu mua này chính là một cái bẫy.

 

Anh ấy đã hiểu rõ hết tất cả mọi chuyện, điều duy nhất là không có bằng chứng để chứng minh thân phận của Lâm Huệ Tinh.

 

Anh ấy đứng lên, quyết định nhất định phải điều tra rõ chuyện này.

 

Khi anh ấy bước ra khỏi tòa nhà, thì Lâm Huệ Tinh đã rời đi, anh ấy đứng ở ven đường lấy điện thoại di động ra bấm số gọi cho Lâm Huệ Tinh.

 

Rất nhanh cuộc gọi được kết nối.

 

“A lô?”

 

“Cô Hi, tôi có chút chuyện công việc muốn nói với cô, cô đến công ty ngay đi.”

 

Tông Ngôn Hi đang ngồi trên xe liếc nhìn qua thời gian, lúc này đã gần sáu giờ tối, cô ấy còn có buổi hẹn với Quan Kình, đây là lần đầu tiên Cố Hiềm và Quan Kình chính thức gặp mặt nhau, không thể chậm trễ được.

 

“Tổng giám đốc Giang, sáng ngày mai tôi sẽ đến công ty…”

 

“Không được, tôi muốn gặp cô ngay bây giờ.” Sau đó anh ấy lại nói thêm một câu: “Bản phương án mà cô đưa cho tôi có một lỗi sai rất lớn, tôi cần cô cho tôi một lời giải thích hợp lý.”

 

Thái độ của anh ấy rất cứng rắn, nói xong liền cúp máy điện thoại.”

 

Tông Ngôn Hi do dự một chút vẫn là bảo Điền Khởi Phong quay đầu xe lại.

 

Cô ấy cân nhắc một lúc, Cố Hiềm cùng Quan Kình gặp mặt sớm muộn gì cũng có thể sắp xếp được, thế nhưng Giang Mạt Hàn lại liên quan đến tiến trình trả thù của cô ấy.

 

Lỡ như bị anh ấy phát hiện được điều gì đó, thì những kế hoạch trước đây đều sẽ thất bại trong gang tấc.

 

Khi cô ấy trở lại tập đoàn Hằng Khang, thì từ xa đã nhìn thấy Giang Mạt Hàn đứng ở ven đường, trong lòng cô ấy bất chợt lại có một dự cảm không lành.

 

Rất nhanh xe dừng lại, cô ấy đẩy cửa bước xuống xe.

 

“Tổng giám đốc Giang.”

 

Lời cô ấy vừa dứt, thì đã bị Giang Mạt Hàn nắm lấy cổ tay.

 

“Anh làm gì vậy?” Tông Ngôn Hi cau mày quát mắng: “Nếu bản phương án có lỗi sai nào, Tổng giám đốc Giang cứ nói thẳng ra, tôi sẽ sửa lại.”

 

Giang Mạt Hàn không để ý tới, chỉ là dùng sức kéo lấy cô đi về phía xe của mình.

 

Điền Khởi Phong vừa nhìn đã thấy có gì đó không ổn, liền xuống xe ngăn Giang Mạt Hàn lại: “Anh hãy buông cô ấy ra.”

 

Tông Ngôn Hi ra sức giãy giụa.

 

Ánh mắt Giang Mạt Hàn lạnh lùng: “Tôi có chuyện muốn nói với cô Hi, tốt hơn hết là anh đừng xen vào.”

 

“Tôi là vệ sĩ của cô Hi, anh đang tổn hại đến cô ấy, Tôi có trách nhiệm phải can thiệp vào hành động của anh.” Điền Khởi Phong duỗi hai tay ra.

 

“Cô Hi, nếu cô còn muốn hợp tác với tôi, thì hãy bảo anh ta tránh ra.” Giang Mạt Hàn nắm chặt cổ tay cô ấy, không hề có ý định buông ra, quay đầu nhìn cô ấy: “Tôi chỉ muốn cùng cô tìm một chỗ yên tĩnh để nói chuyện, cô lại cảnh giác với tôi như vậy, là có ý gì?”

 

Tông Ngôn Hi cũng không chịu thua: “Đây là công ty của Tổng giám đốc Giang, chúng ta có chuyện gì thì cứ ở đây nói chẳng phải sẽ thích hợp hơn sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.