Đế Tôn

Chương 130: Đối chiến Thần Thông đại yêu. (2)



– Thần Thứu Yêu Vương ngược lại là cơ linh, có thể tài bồi, sau khi trở
lại Thánh tông, đổi lấy cho hắn mấy môn Thần Thông thượng thừa, tăng lên thực lực của hắn!

Sau lưng Giang Nam hai cánh mở ra, vỗ cánh mà
bay, trong chớp mắt liền xông đến trên đảo nhỏ, hắn còn chưa rơi xuống,
đột nhiên chỉ thấy bùn đất trên đảo nhỏ như là gợn sóng nhấp nhô, lại
có một đầu Thiên Túc Ngô Công đột nhiên phá vỡ mặt đất, giơ lên đầu cực
lớn, khoảng chừng năm sáu trượng, mở ra miệng rộng, phảng phất giống như không đáy, chờ đợi hắn chui đầu vô lưới!

– Còn có một đầu đại yêu?

Trong nội tâm Giang Nam cả kinh, cái trán lập tức toát ra mồ hôi lạnh rậm
rạp, đầu Thiên Túc Ngô Công này so với đầu vừa rồi kia thì nhỏ hơn một
chút, hẳn là một đầu bầu bạn khác hoặc là con nối dõi, đồng dạng mai
phục ở trong lòng đất, Thần Thứu Yêu Vương chỉ là dẫn đi một đầu, lại để cho hắn tuyệt đối không ngờ rằng trên đảo nhỏ rõ ràng còn có một đầu!

– Không xong, tốc độ của ta quá nhanh, thu thế không nổi! Liều mạng giết đi qua!

Giang Nam gầm lên, toàn lực thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh, bên trong mi
tâm thần niệm phún dũng, cương khí tràn ra, hóa thành một đạo Thần Luân, chỉ nghe đương một tiếng vang thật lớn, một ngụm Ma Chung xuất hiện ở
bên trong Thần Luân, vách tường che kín đủ loại đồ án kỳ lạ, Khổng Tước
đại Phật, Cù Long quay quanh, Long Tượng lao nhanh, Kim Thân pháp
tướng, đúng là hắn Ma Ngục Vạn Tượng Luân!

– Ma Chung Bá Thể Thần Thông!

Giang Nam một thân cương khí thúc dục đến cực hạn, thân hình liên tiếp tăng
vọt, bên ngoài thân vậy mà ẩn ẩn hiện ra kim quang, dưới da thịt như
là có Cù Long quay chung quanh hắn, khí lực hùng tráng vô cùng, cùng
lúc đó một mảnh cương khí dài hẹp biến thành tay từ dưới nách hắn chui
ra, sau lưng hai cánh lại là trọng trọng chấn động, không lùi mà tiến
tới, dùng tốc độ càng nhanh hướng đầu Thiên Túc Ngô Công kia phóng đi!

– Đại Ngũ Hành Kiếm Trận!

Năm ngón tay của Giang Nam lại mở, từng đạo kiếm khí phóng lên trời, dài
đến năm trượng, như là năm tòa kiếm sơn, điên cuồng hướng con Thiên Túc
Ngô Công kia trùm tới, Đông Nhạc Kiếm Khí thuần thanh, Nam Nhạc Kiếm Khí hỏa hồng, Tây Nhạc Kiếm Khí tuyết trắng, Bắc Nhạc Kiếm Khí bích lục,
Trung Nhạc Kiếm Khí màu da cam, kiếm trận khẽ động, liền điên cuồng vận
chuyển, Mộc Nguyên Lực, Hỏa Nguyên Lực, Kim Nguyên Lực, Thủy Nguyên Lực
cùng Địa Từ Nguyên Lực các loại Ngũ Hành chi lực bộc phát, chỉ một
thoáng liền hóa thành một ngũ sắc quang cầu phạm vi hơn mười trượng, đem đầu con Thiên Túc Ngô Công kia bao lại!

Âm thanh chói tai giống
như cư thiết truyền đến, vô số đạo kiếm khí trong chớp mắt thiết cắt vô
số nhiều, đem đầu con Thiên Túc Ngô Công kia cắt đến thủng lỗ chỗ,
Híz-khà nộ khiếu không thôi!

Con rết này vốn là chờ đợi Giang Nam tự mình đưa hàng đến cửa, lại không nghĩ rằng tuy cảnh giới của Giang
Nam thấp kém, nhưng thực lực lại không kém, nhất là ở dưới cận chiến,
lực công kích của hắn càng là mạnh đến nỗi kinh người, thậm chí ngay cả
Thần Thứu Yêu Vương cũng không chịu nổi!

Cũng may quanh thân con
rết này đều là giáp xác vô cùng cứng rắn, phòng ngự cường hoành đến cực
điểm, mặc dù là Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, nhất thời trong chốc lát cũng
không cách nào triệt để công phá vỏ cứng, đem nó chém giết.

Ông!

Thiên Túc Ngô Công nộ khiếu, cái trán đột nhiên phù liệt ra một đạo Thần
Luân, điên cuồng hướng ra phía ngoài khuếch trương, vậy mà chống đỡ
kiếm khí, không cho kiếm khí rơi xuống.

Trong lòng Giang Nam
nghiêm nghị, Thiên Túc Ngô Công này pháp lực thật là kinh người đến cực điểm, nếu bị nó ngăn trở kiếm khí của mình, khiến nó trì hoãn qua, một
đạo pháp lực hóa thành Thần Thông rơi xuống, mình tuyệt đối phải chết
không có chỗ chôn!

– Cho ngươi chết!

Tám tay của Giang Nam ngay ngắn mở ra, cương khí như không muốn sống hướng trong năm ngón tay phóng đi, chỉ thấy từng tòa Đại Ngũ Hành Kiếm Trận ông ông xuất hiện,
đồng loạt hướng phía dưới tráo rơi!

Tám tòa kiếm trận điên cuồng
chuyển động, kiếm khí nát bấy hết thảy, trong một nhịp thở, Giang Nam
liền cảm giác tu vi của mình sắp khô kiệt!

Oanh!

Trên đảo
nhỏ bùn đất núi đá đột nhiên quay cuồng, đầu Thiên Túc Ngô Công kia bị
đau, từ sâu trong lòng đất rút ra thân thể cao lớn, cái đuôi run lên,
hoành quét tới!

Thân thể của nó cực kỳ khổng lồ, như là trụ lớn
trải rộng đao thép gai sắt, cơ hồ là nghiền áp, lăn một vòng liền hung
hăng đâm vào trên người Giang Nam.

Khẩu Ma Chung bên trong Thần
Luân kia của Giang Nam đột nhiên bành trướng, bị Thiên Túc Ngô Công đập
trúng, phát ra đương một tiếng vang thật lớn, thanh âm cuồn cuộn, chấn
đến mặt hồ sóng nước bốc lên, một đạo sóng cồn hình cầu vòng dọc theo
đảo nhỏ hướng bốn phía cuồn cuộn đập đi, cao tới bốn năm xích!

– Oa. . .

Trong miệng Giang Nam thổ huyết, sáu đầu cương khí biến thành cánh tay bành
bành nổ tung, ngực khổ sở vạn phần, Thần Luân lập tức nát bấy, Ma Chung cũng đầy vết tích, bỗng nhiên phản hồi thể nội của hắn, một kích này
của Thiên Túc Ngô Công, đánh nát Thần Luân chưa thành thục của hắn, nếu
không phải Ma Chung Bá Thể Thần Thông của hắn thật sự cường hãn, một
kích này liền có thể đem cả người hắn đập nổ!

– Tu vi chống đỡ không nổi Ngũ Hành Kiếm Trận rồi. . .

Tu vi của Giang Nam rốt cục tuyên cáo khô kiệt, kiếm khí tiêu tán không
thấy, chỉ thấy đầu Thiên Túc Ngô Công kia đã sớm bị hắn cắt thành bùn
nhão, chết đến không thể chết lại.

Bách túc chi trùng chết mà
không cương, huống chi lại là loại đại yêu này, đầu Thiên Túc Ngô Công
này mặc dù chết, nhưng thân hình như trước hung hăng đánh tới đập đi,
mỗi nhất kích đều đủ để đem Giang Nam thời kỳ toàn thịnh đập thành trọng thương, nguy hiểm vô cùng.

Giang Nam vội vàng lui về phía sau,
tránh thoát phạm vi phách đả của con rết, đột nhiên thoáng nhìn phiến
Hỏa Linh Quả ở trên đảo, trong chớp mắt liền bị con rết không đầu quét
hủy hơn phân nửa, trong nội tâm không khỏi thịt đau vạn phần, vội vàng
phi bổ nhào qua, đem vài cây Hỏa Linh Quả chưa bị ảnh hướng đến rút lên, thượng diện tổng cộng treo bảy tám trái cây.

Thân hình con rết không đầu lần nữa nhấp nhô, Giang Nam thầm than một tiếng, thả người tránh thoát, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hơn mười gốc Hỏa
Linh Quả còn lại bị nghiền đến nát bấy.

– Chúa công, mau tránh! Đại gia hỏa kia nghe được tiếng kêu liền trở lại rồi!

Thanh âm của Thần Thứu Yêu Vương xa xa truyền đến, Giang Nam vội vàng theo
tiếng nhìn lại, chỉ thấy yêu vân cuồn cuộn, một con rết dài đến mấy trăm trượng giá lấy yêu vân gào thét hướng bên này bay tới, nộ khí trùng
thiên.

Giang Nam đang muốn thúc dục Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp,
hóa cánh mà bay, nào biết tâm pháp vừa mới thúc dục, chỉ cảm thấy quanh
thân rỗng tuếch, ngay cả nửa phần cương khí cũng không có còn lại, không chỉ như thế, hắn Thần Luân bị phá, ngay cả thần niệm của mình cũng
trong khoảnh khắc đó lọt vào trọng thương!

– Sống hay chết, là một lần hành động lúc này!

Hắn đột nhiên đem tất cả Hỏa Linh Quả, hết thảy nhét vào trong miệng, há miệng ăn liên tục, ngửa đầu nuốt vào bụng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.