“Tổng giám đốc Kỳ, yêu cầu của anh không thuộc phạm vi công việc, tôi có quyền từ chối.”
Kỳ Dật Hằng nghiêm túc suy nghĩ một chút, gật đầu. Tôi tưởng anh ta bỏ cuộc rồi, không ngờ anh ta lại nói: “Nói một lần, cho cô một ngàn tệ.”
“…”
Hừ, vỏn vẹn một ngàn tệ. Mạng sống quan trọng, hay một ngàn tệ quan trọng hơn?
“Mười ngàn tệ một lần.”
Mẹ nó, không thể nhịn nổi! Kệ mẹ cái mạng quèn. Cứ kiếm tiền đã rồi tính.
“Tổng giám đốc Kỳ, anh đúng là thâm bất lộ tướng, vậy mà lại có sở thích nghe người khác nói những lời này sao.”
Trước khi nói, tôi không quên châm chọc Kỳ Dật Hằng một chút.
Sau đó, tôi hắng giọng, lặp lại theo yêu cầu của anh ta.
“Bé cưng, cậu tốt quá đi mất, yêu cậu yêu cậu muamuamua~”
Kỳ Dật Hằng khẽ cau mày, lấy điện thoại ra gõ vài dòng chữ, rồi đưa trước mặt tôi.
“Mấy câu này, cô cũng đọc một chút.”
Cứ như sợ tôi từ chối, anh ta chặn đường lui của tôi, nói: “Tương tự, mỗi câu một vạn.”
Tôi nhìn mấy câu chữ trên màn hình điện thoại của anh ta, quen thuộc đến mức khiến tôi đau tim.
Toàn là những lời đường mật sến sẩm mà tôi từng nói với anh ta mỗi ngày khi trò chuyện.
Bây giờ nói ra trước mặt chính anh ta, thật là xấu hổ muốn chết.
Tôi nghiến răng, gạt bỏ sự xấu hổ, nhìn chằm chằm màn hình, bắt đầu nghiêm túc đọc.
“Bé cưng, em là cô gái ba tốt của thời đại mới, ngày nào người ta cũng đói, cũng buồn ngủ, cũng thích anh quá đi mất~
Bé cưng, người ta đói quá, muốn mở app đặt đồ ăn gọi anh đến ăn luôn~
Bé cưng, giọng anh quyến rũ quá đi, dùng giọng đó nói chúc ngủ ngon với người ta thì sao ngủ được, anh mau qua đây cho người ta ngủ đi chứ~
Bé cưng, anh ngọt ngào quá, trăm cái hôn chúc ngủ ngon cũng không đủ, người ta muốn hôn nát môi anh luôn~
…”
Đối mặt với những lời thoại sến sẩm đến thế, một tôi từng sến sẩm như vậy đã phải dốc hết sức lực mới miễn cưỡng giả vờ thành một cỗ máy đọc không cảm xúc.
Khi tôi đọc đến câu thứ tư, Kỳ Dật Hằng lên tiếng cắt ngang.
“Thôi được rồi, đừng đọc nữa.” Anh ta véo véo giữa hai lông mày, nhìn tôi đầy vẻ ghét bỏ. “Tôi điên rồi mới thấy giọng cô giống cô ấy. Trợ lý Hứa, sau này đừng có đổi giọng nói chuyện nữa, khó nghe chết đi được.”
Tôi: “…”
Đồ chó má, sao còn mắng người nữa chứ?
Ngày xưa nói chuyện thoại với anh, anh nghe mà sướng muốn chết thì sao không bảo khó nghe?
Thôi bỏ đi, đếm sơ sơ vừa nãy đọc năm câu, kiếm lời được năm vạn tệ của anh ta, không chấp nhặt nữa.
Không ngờ có ngày tôi lại kiếm được bộn tiền nhờ kỹ nghệ gia truyền.
Đúng vậy, nhà tôi là một thế gia nổi tiếng về môn nói tiếng bụng, tuy tôi học chưa tinh xảo lắm nhưng thay đổi chút giọng điệu thì không thành vấn đề.
May mà cuối cùng tôi nhớ ra kỹ năng độc quyền này của mình, nếu không thật sự có khả năng bị Kỳ Dật Hằng bắt tại trận ngay lập tức.
9.
Trong cuộc họp định kỳ sáng thứ Hai, Kỳ Dật Hằng suốt buổi đều lơ đãng, quanh người tỏa ra khí lạnh lẽo.
Sự bất thường của anh ta, mọi người đều nhìn thấy, sau cuộc họp, nhóm chat nội bộ của nhân viên điên cuồng tag tôi.
[Trợ lý Hứa, mấy ngày trước tổng giám đốc cuối cùng cũng vì yêu đương mà “bệnh dại được chữa khỏi” nên không cắn người nữa, sao hôm nay lại có vẻ như sắp “phát bệnh” trở lại rồi?]
[Biết nội tình gì không? Mau mau tiết lộ cho tôi với, tổng giám đốc trông thế này đáng sợ quá đi mất.]
Tôi nặng nề trả lời: [Tổng giám đốc gần đây thất tình rồi, mọi người tự lo liệu đi.]
Chỉ một câu nói ngắn gọn lập tức tạo nên sóng gió dữ dội trong nhóm. Các nhân viên kêu than không ngớt.
[Trời ơi, tổng giám đốc thất tình rồi, ngày tháng tốt đẹp của chúng ta chấm dứt rồi.]
Có người thì như thể đã sớm dự đoán được kết quả này, nói: [Sớm đã biết mà, không người phụ nữ nào chịu nổi kiểu đàn ông máu lạnh miệng lưỡi độc địa như thế, chia tay là chuyện sớm muộn thôi. Mọi người cứ sớm chấp nhận hiện thực đi, chuẩn bị tinh thần đánh võ mồm dài dài với Kỳ cún đi, đương nhiên, là loại bị anh ta đơn phương “khẩu nghiệp” ấy.]
Có người lại không từ bỏ, đưa ra ý kiến: [Hay là, vị đồng chí nữ nào xinh đẹp như hoa đi quyến rũ tổng giám đốc của chúng ta đi? Kéo anh ta trở lại thiên đường tình yêu, dùng tình yêu cảm hóa anh ta.]
Đề xuất này lập tức bị toàn thể các đồng chí nữ bác bỏ, đầy màn hình là: [Đồng chí nam này, “bạn giỏi thì bạn làm đi.”]
Cuối cùng, tất cả bọn họ bắt đầu cầu nguyện.
[Tín nữ tín nam nguyện một đời ăn chay mặn đầy đủ, cầu xin bạn gái tổng giám đốc và tổng giám đốc tái hợp, hy sinh một mình cô ấy, hạnh phúc cho tất cả chúng ta.]
Nhìn những lời cầu nguyện cuồn cuộn trên màn hình, tôi cảm thấy áp lực và bất lực vô cùng.
Các đồng chí thân mến, tôi cũng không ổn lắm đâu. Những kỳ vọng tha thiết của mọi người tôi đều nghe thấy cả, nhưng e rằng tôi không thể đáp lại mong đợi của mọi người được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.